게시물 내용
기사 한줄 요약
딸과 힐링 시간을 가져 쌀쌀한 가을밤 중에 행복감을 가득히 느낀다.
오늘 10월 23일 오후 6시 반에 딸과 부천시립오정도서관에 가기로 했다.
딸은 중 2학년인데 말 그대로 책벌레이다. 시간이 될 때마다 부천시립오정도서관에 가서 공부도 하며 책도 빌려 읽는 것이다. 오늘도 다른 날과 같다. 학교에 갔다오고 밥을 일찍 먹어 도서관에 가겠다고 했다. 그래서 나는 오늘 엄마와 같이 가자고 말했다.
6시 반이 되자 딸과 집을 나간다. 살랑살랑 가을바람을 불러 벚꽃 길의 붉은 벚꽃 나뭇잎이 날아가서 로맨틱한 가을 경관을 만들었다. 이 길에서 딸과 서서히 산책하면서 이야기를 나눠 부천시립오정도서관에 향한다. 그동안 먹고살기와 석사학위를 따기 때문에 한동안 너무나 바빴다. 쉰 틈도 없으니 힐링 시간은 당연히 없었다. 그러나 올해 8월에 석사를 졸업했기 때문에 이후에 여유 시간이 생겼는데 딸과 힐링 시간을 못 가졌다. 서로 일정이 안 맞을 때도 있고 나도 일 때문에 계속 바빴다. 그런데 오늘 딸과 힐링 시간을 가지기로 했다.
어느덧 딸이 이렇게 커서 나와 같이 산책하며 이야기를 나눌 수 있다. 정말 나의 공감해주는 사람이 되었다. 그 생각만 해도 내 마음속에 가득한 행복감을 느낀다.
부천시립오정도서관의 입구에 있는 정보공간에서 다양한 문화 공연과 교육 프로그램을 봤는데 딸과 맞는 프로그램이 없다. 그래서 도서관 안에 같이 들어가 좋은 자리를 잡고 얼굴을 마주하며 딸이 공부하고 나는 도서관 책을 골라와 앉아서 편히 읽는 것이다. 이런 시간은 얼마 만인지 모르겠다. 내가 책을 읽으면서 딸의 공부하는 모습을 바라보고 행복한 웃음을 계속 지었다.
딸과 이런 힐링 공간을 가지고 행복을 누려 쌀쌀한 10월 말의 가을밤을 보냈다.
Tôi đã dành thời gian thư giãn cùng con gái và tôi cảm nhận được hạnh phúc đong đầy trong một đêm mùa thu lành lạnh.
Hôm nay, vào ngày 23 tháng 10, 18h 30 tôi và con gái quyết định cùng đến Thư viện Ojeong Bucheon.
Con gái tôi đang học năm 2 trung học cơ sở và thật đúng như người ta nói: “Mọt sách”. Mỗi khi có thời gian thì con gái tôi đều đến Thư viện Ojeong Bucheon để học và mượn sách để đọc. Và hôm nay cũng giống những ngày khác. Con gái tôi đi học về thì nói là sẽ ăn cơm sớm để đi thư viện. Vì vậy, tôi đã nói: “Hôm nay cùng mẹ đi thư viện nhé”.
Đúng 6 giờ rưỡi, tôi và con gái rời khỏi nhà. Làn gió mùa thu nhè nhẹ thổi, lá hoa anh đào nhuộm màu thẩm đỏ trên đường bay bay tạo nên phong cảnh mùa thu lãng mạn. Tôi và con gái vừa từ từ rảo bước vừa tâm sự rồi đi về hướng Thư viện Ojeong Bucheon. Vì trong thời gian dài vừa qua tôi do bận rộn với việc lo toan cơm áo và dành thời gian học lấy bằng thạc sĩ nên tôi rất bận. Do vậy, tôi không có một chút thời gian để nghỉ ngơi nên đương nhiên là cũng không có thời gian để thư giãn rồi. Tuy nhiên, sau khi tốt nghiệp thạc sĩ vào tháng 8 năm nay, tôi có thời gian rảnh nhưng tôi vẫn chưa thể dành thời gian thư giãn cùng con gái là do lịch trình làm việc của tôi và lịch học con gái không khớp và cũng có lúc công việc của tôi quá bận. Nhưng hôm nay tôi quyết định dành thời gian để cùng con gái thư giãn.
Mới hôm nào mà giờ con gái tôi đã lớn thế này rồi và có thể vừa cùng tôi đi dạo vừa nói chuyện tâm sự với tôi. Thật sự thì con gái tôi đã trở thành người bạn tâm sự của tôi rồi. Chỉ nghĩ đến điều này tôi cảm thấy hạnh phúc ngập tràn trong trái tim mình.
Tôi và con gái cùng nhau xem các thông tin về chương trình đào tạo và biểu diễn văn hóa tại nơi dán các thông tin ở lối vào của Thư viện Ojeong Bucheon nhưng không có chương trình nào phù hợp với con gái tôi cả. Vậy nên tôi cùng con gái đi vào thư viện rồi tìm chỗ ngồi tại nơi trung tâm nhất, chúng tôi ngồi đối diện nhau và con gái tôi học còn tôi chọn mấy quyển sách của thư viện rồi ngồi thảnh thơi đọc. Tôi không nhớ là đã bao lâu rồi tôi mới có được thời gian thư giãn như thế này. Tôi vừa đọc sách vừa nhìn hình dáng ngồi học của con gái rồi tôi cứ liên tục nở nụ cười hạnh phúc...
Vào một đêm mùa thu se lạnh cuối tháng 10 tôi đã cùng con gái tận hưởng hạnh phúc và thư giãn như thế này...
댓글
6